có một tình yêu thứ 3
Tình yêu là thứ tình cảm vô cùng đặc biệt mà mỗi một chúng ta ai đều trải qua ít nhất một lần trong đời. Trong tình yêu có rất nhiều cung bậc cảm xúc như: buồn, vui, hạnh phúc, đau khổ, nhớ nhung, hối tiếc,
Giao tiếp vẫn là chìa khóa. Sẽ khó để có sự gần gũi hơn. Nhưng, với tuổi tác và kinh nghiệm, có một số khác biệt quan trọng. Một quý ông 50 tuổi bắt đầu một tình yêu sẽ khác với các anh chàng trẻ tuổi. Quý ông 50 tuổi có phải đã già để bắt đầu một tình yêu?
Brought to you by crystal's castle subbing team,visit us at:FB: https://www.facebook.com/luudiecphivn.netForum: http://kitesvn.com/1234-1/crystal-liu-luu-die
Hồng Ánh cho rằng "kẻ thứ 3" chính là cơ hội để cặp đôi nhìn nhận lại cảm xúc của mình. Đặc biệt, bà xã Thanh Sơn nhận định kẻ thứ 3 đôi khi là cơ hội để đôi lứa nhìn lại tình cảm của chính mình: "Hãy đi từ cái gốc là giải quyết chuyện nhà mình trước hơn là tìm đến người thứ 3 để trút giận.
Tình yêu thứ 3 xoay quanh mối quan hệ của Lâm Khải Chính với ba cô gái: chị em Trâu Nguyệt, Trâu Vũ và Giang Tâm Dao. Trâu Nguyệt là một cô gái thực sự rất
Site De Rencontre Le Puy En Velay. Phim Tình Yêu Thứ Ba - The Third Way Of Love 2015 Nữ luật sư thất hôn Châu Vũ Lưu Diệc Phi đã khóc trong đau khổ trên chuyến bay trở về, khiến người ngồi cạnh Lâm Khởi Chính Seung-heon Song chú ý. Sau khi về nhà phát hiện em gái mình Châu Nguyệt Mạnh Giai vì yêu đơn phương nhị công tử Lâm Khải Chính của tập đoàn Chí Lâm mà tự tử, Châu Vũ quá tức giận đã chạy đi tìm Lầm tính sổ, mới phát hiện rằng thì ra đó chỉ là do Châu Nguyệt tương tư đơn phương. Hai người vì một vụ công nhân nhảy lầu mà gặp nhau lần nữa. Đồng thời Cao Triển Kỳ Âu Đệ đã yêu thầm Châu Vũ từ lâu,khuyên Châu Vũ rời xa chàng trai nhà giàu đó. Tập đoàn Chí Lâm ủy nhiệm công việc pháp luật cho văn phòng luật sư mà Châu Vũ đang làm. Sau vài lần tiếp xúc với nhau, anh ấy đã yêu Châu Vũ và bắt đầu theo đuổi cô ấy. Từ sự từ chối ban đầu đến sự cảm động sau này, cuối cùng Châu Vũ cũng ở bên Lâm Khởi Chính. Lâm Khởi Chính vì lợi ích của gia đình mà bị ép đính hôn với một cô gái môn đăng hộ đối Giang Tâm Dao Giang Ngữ Thần, em gái Châu Nguyệt cũng có tình cảm sâu nặng với Lâm. Anh ấy và cô ấy đang lầm vào vòng xoáy tình cảm phức tạp, loại tình yêu thứ 3 này sẽ đi đến đâu đây?
Nữ luật sư thất hôn Châu Vũ Lưu Diệc Phi đã khóc trong đau khổ trên chuyến bay trở về, khiến người ngồi cạnh Lâm Khởi Chính Seung-heon Song chú ý. Sau khi về nhà phát hiện em gái mình Châu Nguyệt Mạnh Giai vì yêu nhị công tử Lâm Khải Chính của tập đoàn Chí Lâm mà tự tử, Châu Vũ quá tức giận đã chạy đi tìm gã họ Lâm tính sổ, mới phát hiện rằng thì ra đó chỉ là do Châu Nguyệt yêu đơn phương. Hai người vì một vụ công nhân nhảy lầu mà gặp nhau lần nữa. Đồng thời Cao Triển Kỳ Âu Đệ đã yêu thầm Châu Vũ từ lâu,khuyên Châu Vũ rời xa chàng trai nhà giàu đó. Tập đoàn Chí Lâm ủy nhiệm công việc pháp luật cho văn phòng luật sư mà Châu Vũ đang làm. Sau vài lần tiếp xúc với nhau, anh ấy đã yêu Châu Vũ và bắt đầu theo đuổi cô ấy. Từ sự từ chối ban đầu đến sự cảm động sau này, cuối cùng Châu Vũ cũng ở bên Lâm Khởi Chính. Lâm Khởi Chính vì lợi ích của gia đình mà bị ép đính hôn với một cô gái môn đăng hộ đối Giang Tâm Dao Giang Ngữ Thần, em gái Châu Nguyệt cũng có tình cảm sâu nặng với Lâm. Anh ấy và cô ấy đang lầm vào vòng xoáy tình cảm phức tạp, loại tình yêu thứ 3 này sẽ đi đến đâu đây?
Third DayThe One I LoveOh, gente de pouca féPor que você deixe que o vento e as ondas distraí-loOh, gente de pouca féVocê não sabe que quando você temcaído eu estarei lá para pegá-loE quando todo o seu mundo se foiE você não pode cantar a sua músicaeu vou ajudá-lo a seguir em frenteO que eu amoOh, gente de pouca féAh, como rapidamente e comoMuitas vezes você esqueceuOh, gente de pouca féVocê não está cansado de todas as guerrasE batalhas que lutou naE quando todo o seu mundo se foiE você não pode cantar a sua músicaeu vou ajudá-lo a seguir em frenteO que eu amoOh, gente de pouca féPor que você deixou o ventoe as ondas distraí-loThe One I LoveOh, you of little faithWhy do you let the wind and the waves distract youOh, you of little faithDon't you know that when you'veFallen I'll be there to catch youAnd when all your world is goneAnd you cannot sing your songI will help you carry onThe one I loveOh, you of little faithOh, how quickly and howOften you have forgottenOh, you of little faithAren't you tired of all the warsAnd battles you have fought inAnd when all your world is goneAnd you cannot sing your songI will help you carry onThe one I loveOh, you of little faithWhy do you let the windAnd the waves distract you
Nhưng hai đường thẳng song song từng xích lại gần nhau rốt cuộc vẫn định sẵn khả năng không giao giới của cô và anh trở lại quỹ đạo của từng người. Cô nghĩ, cô nhất định là người không liên quan tới hôm đó, tôi nằm trên giường, trong đầu tràn ngập những lời nói của anh ta, còn có vẻ lo âu, bộ dạng mỉm cười, và khi anh ta nghiêng người nhìn tôi, nói về lần gặp đầu tiên với tôi, thần thái hơi có phần bối rối. Trong lòng tôi dường như đột nhiên xuất hiện thêm một vài thứ vừa lạ lẫm lại cứng rắn, đè lên lồng ngực nơi trái tim tôi đang đập, khiến tôi không biết thế nào mới ổn, rất lâu rất lâu mới có thể nhắm ra khi đứng trước gương đánh răng, đột nhiên tôi phát hiện tôi có đôi mắt rất dễ thể hiện, ngủ không đủ, hay tuổi già đã đến? Tôi ngậm bàn chải đánh răng thở gương, Trâu Nguyệt đầu tóc bù xù, giống như âm hồn xuất hiện sau tôi, khiến tôi quay mạnh đầu, hét to "Em làm cái gì vậy?""Chị, hôm qua phòng nhân sự gọi điện tới, nói công ty quyết đinh, điều em tới làm việc tại Trí Lâm logistics." Trâu Nguyệt mặt mày ủ rũ, buồn bã nói."Trí Lâm Logistics? Ở đâu?" Tôi vừa phun nước phì phì vừa hỏi."Bên ga tàu, không cùng tổng công ty.""Không nói nguyên nhân gì à?""Nói bên đó thiếu thủ quỹ chủ quản, phòng tài vụ ứng cử em qua.""Nói vậy thì em được thăng chức à?" Tôi bắt đầu rửa mặt. Trong lòng thầm nghĩ động tác của Lâm Khải Chính nhanh thật."Vâng." Tuy nói vậy nhưng có vẻ như Trâu Nguyệt không vui."Bản thân em nghĩ thế nào?" Tôi đứng thẳng lưng, dùng khăn lau mặt."Em không biết... chị nói họ có phải có ý khi sắp xếp như vậy không?""Họ nào? Có ý gì?" Tôi hỏi ngược Nguyệt cúi đầu, không trả lời. Tôi thực sự không quen bộ dạng nhão nhớt của nó, nhấn mạnh từng từ từng câu "Trâu Nguyệt, em phải nhớ kĩ, cho dù em làm việc ở công ty đó hay không, em và Lâm Khải Chính đều là người – không – liên – quan."Nói xong, tôi treo khăn lên giá, quay người về ngồi trước bàn trang điểm, dùng lòng bàn tay vỗ nước hoa hồng lên mặt. Đột nhiên cảm giác mình thật linh hoạt, "Người không liên quan" – đây là định nghĩa của Lâm Khải Chính với tôi tối qua, hôm nay lại bị tôi dùng để dạy dỗ Trâu Nguyệt, thực sự, hai chị em tôi đều luôn cần phải nhớ vị trí bản giờ, tôi tới văn phòng, Tiểu Trang chuyên quản lí công việc nội bộ gọi tôi "Luật sư Trâu, ở đây có hồ sơ vụ án của cô, gửi tới từ sớm."Tôi bức qua, nhận lấy hồ sơ vụ án cướp của đó. "Là người như thế nào mang tới?" Tôi không nén được bèn hỏi."Một người đàn ông trẻ tuổi, thấp thấp béo béo." – Đương nhiên không thể là Lâm Khải Chính, anh ta sao có thể làm việc sơ cũng đưa tới rồi, Trâu Nguyệt cũng được thuyên chuyển, thực sự không có cơ hội gặp lại nữa, tôi thầm văn phòng, tôi lấy tài liệu ra, đang định viết tình trạng kháng án, phát hiện một mảnh giấy vàng dán trên tài liệu, viết "Điện thoại của viện trưởng Ngô là 139********. Lâm – hôm nay."Tờ giấy không đề tên, chỉ có họ, Lâm Khải Chính đã làm việc anh ta hứa, nhưng thấy rõ sự xa lạ, không thân. Nghĩ tới nụ cười của anh ta tối qua, tôi không nén được có chút thiếu tập trung."Lâm là ai?" Bên tai đột nhiên vang lên một giọng hoảng hồn, phát hiện Cao Triển Kỳ không biết khi nào đã cúi người sau tôi, chăm chú nhìn tờ vội cất đi, cố ý trấn tĩnh nói "Một người bạn, nhờ anh ta hỏi han cho vụ án này thôi.""Người nào mà thần thông thế, giới thiệu cho tôi đi, trong tay tôi còn có một vụ án giết người muốn kháng án.""Chưa chắc có tác dụng, tôi không thể giới thiệu lung tung." Tôi xua xua tay."Ái chà, ngựa chết coi như ngựa sống, còn nước còn tát mà! Vụ án đó nếu như cứu lại được một mạng người, gia đình đồng ý cảm ơn tôi 20 vạn."Tôi rất chán ghét anh ta, đứng lên đẩy anh ta ra cửa "Vụ án của tôi còn không biết làm thế nào, ai để ý đến anh. Tự anh nghĩ cách đi."Cao Triển Kỳ vừa lùi vừa tiếp tục nói "Chỉ cần cô có thể giúp tôi, 20 vạn tôi và cô chia 3 – 7 ... chia nửa ... cô 7 tôi 3 ... đều quy về cô?"Tôi chỉ một mực đẩy anh ta, sau khi đẩy anh ta ra khỏi cửa, tôi định đóng cửa lại, ai ngờ anh ta dùng tay chặn cửa, nghiêm túc hỏi "Trâu Vũ, mấy hôm nay cô không sao chứ?""Tôi thì có chuyện gì?" Tôi lập tức phủ nhận."Thấy cô mấy ngày này tâm trạng bất an, trong nhà vẫn ổn chứ? Sức khỏe mẹ cô không sao chứ? Tả Huy có làm phiền cô không?" Anh ta nghĩ ra rất nhiều khả năng."Không sao! Không sao!" Tôi vội vàng nói, sau đó tiếp tục đóng ta không sờn lòng thò đầu ra "Trâu Vũ, nếu có chuyện gì, đừng quên tôi, tôi luôn bên cô.""Cao Triển Kỳ!" Tôi kêu lên "Anh đừng khiến tôi ghét bỏ!"Mặt anh ta hiện ra vẻ bị tổn thương quá đà "Người ta nói dối nghìn lần cũng thành chân lý, sao lời thật lòng của tôi nói cả vạn lần, cô không tin nhỉ?""Tôi tin, tôi tin, nhưng anh bây giờ đừng làm phiền tôi!" Tôi dùng tay đẩy đầu anh ta ra, lúc này mới đóng về bàn, tôi đặt tờ giấy nhớ vào trong sổ điện ngày từng ngày trôi qua bình Nguyệt do dự mấy lần, cuối cùng cũng đi làm ở Trí Lâm logictics, bức ảnh có gương mặt mờ mờ của Lâm Khải Chính trên bàn nó cũng không thấy tung tích án cướp giật trong tay tôi, kháng án lên tận tòa án tối cao của tỉnh, tôi cũng chuẩn bị tài liệu, biết được viện trưởng Ngô đích thân gặp mặt một tiếng đồng hồ, ông còn gọi thẩm phán xét xử hình sự, cùng nghiên cứu tình tiết vụ án, cơ bản cùng chung nhận vẫn đi đánh cầu lông, đi ăn lẩu đầu cá ở quán nhỏ đó, còn có hai lần đi khách sạn Thiên Nhất mời thẩm phán ăn cơm. Nhưng tôi không còn gặp Lâm Khải Chính nữa. Chỉ có một lần, tôi đứng bên đường đợi taxi, cách công ty anh ta không xa, thấy xe anh ta đi qua tôi, BMW màu đen, biển xe toàn số 6, theo sau có hai chiếc xe, đặc biệt phô trường trên đường đông giới của tôi và anh ta, vốn dĩ không thể có điểm tuần tháng 5, tôi nhận được phán quyết cuối cùng của tòa án tối cao. Bộ phận thẩm phán tiếp nhận ý kiến biện hộ của tôi, đương sự được trì hoãn tử hình, điều đó có nghĩa rằng anh ta vừa đi qua thần chết, chỉ cần trong thời gian chịu phạt có biểu hiện tốt, hơn chục năm, 20 chục năm sau anh ta có thể lại được hưởng tự do. Đôi vợ chồng đó cảm động rơi nước mắt, quỳ trước cửa tòa án tối cao dập đầu tạ ơn. Tôi vội vàng lặng lẽ rời đi, nếu không cũng không tránh được nghi lễ quỳ lạy trên xe taxi, tôi lấy di động ra, muốn gọi cho Lâm Khải Chính báo tin vui. Nhưng nghĩ lại, anh ta có lẽ không quan tâm kết quả của việc này, thậm chí có thể đã hoàn toàn quên rồi. Để tránh bối rối, tôi gọi vào điện thoại của trợ lí, khách khí nhờ anh ta gửi lời cảm ơn. Trợ lí cũng khách khí nhận dù nội tâm tôi cũng có chút hy vọng anh ta gọi lại, hỏi han tình hình cụ thể, nhưng không hề có bất cứ hồi âm, quả nhiên như vậy, việc này không phải việc anh ta cần quan qua nửa tháng, chủ nhiệm Trịnh của chỗ chúng tôi được đánh giá là một trong một trăm luật sư xuất sắc của Trung Quốc, hàm cấp này khá tốn nỗ lực và tiền bạc, cũng là việc vui vủa chỗ chúng tôi, vì vậy ngày ông ta đi Bắc Kinh nhận giải thưởng, tôi và Cao Triển Kỳ đại diện đồng nghiệp ở văn phòng đi tiễn. Sau khi tiễn ông ta vào cửa kiểm tra an toàn, chúng tôi quay người rời đi, đột nhiên người tình bé nhỏ của chủ nhiệm bên cạnh chúng tôi chuồn mất, hóa ra chủ nhiệm nhân cơ hội mang thư ký đi. Tôi và Cao Triển Kỳ ngầm hiểu, nhìn nhau đầu, một đoàn người tràn vào từ cửa, ai nấy đều mặc comple cực nổi bật. Sau đó, trong đám người, tôi nhìn thấy Lâm Khải Chính, anh ta mặc một bộ comple đen, vừa đi vừa khẽ nói chuyện với một ông đối diện với anh ta, trong lòng tôi nảy ra vô số suy nghĩ..Chào hỏi anh ta?Bỏ đi, anh ta căn bản không nhìn thấy là chào hỏi nhỉ?Có lẽ bỏ đi, đừng quấy rầy anh ta và người khác nói chuyện..........Khi tôi đang do dự, anh ta đã bước tới trước mặt tôi, lúc này, dường như anh ta vô tình quay đầu, tầm nhìn lại đặt lên người thấy không tránh được, vội vàng nặn ra nụ cười "Lâm tổng, xin chào!""Chào cô!" Anh ta cũng mỉm cười gật đầu trả lời. Chào hỏi xong, hai người đi lướt qua thời gian không gặp, hình như anh ta gầy đi chút, trước mặt tôi lại trở lại vẻ xa lạ, lạnh lùng, cao ngạo. Tâm trạng tôi không hiểu sao có chút sa Triển Kỳ chọc chọc tôi, hào hứng hỏi "Ai đấy? Ai đấy?"Tôi đành trả lời "Đó là Lâm tổng bên bộ phận trước đây của Trâu Nguyệt.""Lâm tổng? Chính là Lâm... Lâm gì Chính đó?""Ừ." Tôi chả buồn giúp anh ta nhớ lại, tùy miệng ta quay đầu nhìn chăm chú, thở dài nói "Thật kiêu ngạo! Có điều, tên này quả thực mặt người dạ thú!"Miêu tả kiểu gì đấy, tôi liếc xéo anh ta một nhiên anh ta nhớ cái gì, hỏi tôi "À? Cô quen anh ta khi nào? Trước đây không lâu còn nhờ tôi tìm hiểu anh ta mà?""Không coi là quen, gật đầu xã giao." Tôi trở về trọng điểm."Loại người này, có thể có quan hệ với anh thì tốt, có thể làm cố vấn luật sư cho công ty anh ta, cả năm không cần làm việc khác để sống."Nói xong thì đã ra tới bãi đỗ xe, Cao Triển Kỳ gần đây mua lại xe Honda cũ của người ta, cưng khiếp, trước khi tôi lên xe, anh ta còn dặn dò tôi "Đừng vội lên, giậm cát dưới chân đi đã."Tôi chẳng buồn để ý tới anh ta, trực tiếp chui vào đường cao tốc sân bay, anh ta vặn loa to, bật nhạc DJ, đầu còn không ngừng lắc lư theo tiếng nhạc, xe cũng lắc lư trên đường. Di chứng ngồi nhiều quán bar, tôi hoàn toàn không còn cách nào với anh rốt cuộc cũng tới trạm thu phí đoạn cuối của cao tốc, tôi thầm thở phào. Đột nhiên Cao Triển Kỳ kêu to "Xong rồi, xong rồi, trước mặt có kiểm tra."Tôi nhìn chăm chú, phía xa trạm thu phí quả thật có rất nhiều cảnh sát giao thông, tôi nói "Anh không phạm tội gì, căng thẳng gì chứ?""Xe của tôi là xe buôn lậu, không có giấy tờ. Thảm rồi thảm rồi.""Chẳng phải anh có giấy phép sao?""Mượn của bạn, treo lên trên."Cao Triển Kỳ nhìn trái nhìn phải, muốn tìm một chỗ để lén đi, nhưng bốn về đều không có bất cứ con đường nào, anh ta đành mặt dày đi về phía trước. Quả nhiên, một cảnh sát giao thông chặn lại, làm cử chỉ chào nhà binh, muốn xem bằng lái xe và giấy tờ xe của anh ta. Cao Triển Kỳ lấy ra bằng lái xe, mong trí trá qua được. Chỗ này chỉ thấy một cảnh sát bước lên trước nói nhỏ bên tai cảnh sát đang kiểm tra, sau đó, người cảnh sát kiểm tra lại làm động tác chào "Đồng chí, chúng tôi nghi ngờ xe của anh là xe lậu, xin anh xuống xe, chúng tôi muốn giữ xe lại."Thảm thật rồi. Cao Triển Kỳ vội vàng xuống xe nói xin lỗi với cảnh sát, sau đó lại gọi điện khắp nơi, muốn tìm người quen để nhờ vả. Tôi xuống xe đứng cạnh xe, nhất thời cũng không có chủ kiến gì, thấy xe kéo của cảnh sát đang tới sắp kéo xe đi này, một chiếc xe màu đen dừng ngay cạnh tôi, mang theo khói bụi, tôi vội dùng tay bịt xe hạ xuống, tôi pháthiện trong xe là Lâm Khải Chính, anh ta đeo kính đen, ngồi ở vị trí lái xe, lên tiếng hỏi tôi "Chuyện gì thế?""Xe của bạn tôi không có giấy tờ, cảnh sát giao thông muốn giữ." Tôi trả ta gật đầu, sau đó nói "Vậy cô ngồi xe tôi về thành phố đi.""Không được, tôi không thể đi một mình." Tôi lắc đầu."Bạn rất thân à?" Anh ta lại hỏi."Một đồng nghiệp ở chỗ làm." Tôi nóiAnh ta rút di dộng ra, ấn số, sau đó nói trong điện thoại "Anh qua đây chút."Chỉ thấy một người xuống từ chiếc xe đằng sau, chạy tới trước xe anh ta. Lâm Khải Chính hỏi tôi "Chính là chiếc này à?"Tôi gật đầu. Anh ta dặn dò khẽ hai câu với người vệ sĩ, người kia gật đầu, bước tới bên cạnh gọi điện Khải Chính quay đầu nói với tôi "Anh ta sẽ xử lý giúp bạn cô, chắc không có vấn đề gì lớn. Hoặc là cô lên xe tôi đi trước?"Còn chưa đợi tôi trả lời, Cao Triển Kỳ cũng bước tới, vừa đi vừa gọi tôi "Trâu Vũ, giúp tôi nghĩ cách đi."Tôi vội vàng nói với Cao Triển Kỳ "Lâm tổng đang ra mặt giúp chúng ta, chắc không vấn đề gì."Nghe thấy lời này, ánh mắt của Cao Triển Kỳ sáng lên, bước nhanh tới trước xe của Lâm Khải Chính, gật đầu chào cảm ơn "Lâm tổng, rất cảm ơn, rất cảm ơn, tôi là Cao Triển Kỳ, là đồng nghiệp của Trâu Vũ, cũng là bạn cũ, bây giờ cũng làm ở văn phòng luật sư, đây là danh thiếp của tôi, nếu có việc gì tôi có thể giúp đỡ, anh cứ nói." Nói xong liền đưa danh Khải Chính nhận danh thiếp, khách khí cười "Không sao, mọi người đều là bạn bè cả mà."Cao Triển Kỳ vội vàng gật đầu "Lâm tổng, rất cảm ơn anh. Lần sau đặc biệt mời anh đi ăn, anh nhất định phải đến."Lâm Khải Chính lại khách khí gật đầu, quay sang tôi hỏi "Cô định sao giờ?"Tôi biết anh ta muốn hỏi tôi có ngồi xe anh ta không, tôi nghĩ một chút rồi nói "Không cần đâu, có lẽ tôi đi cùng anh ấy. Cảm ơn anh, Lâm tổng."Cao Triển Kỳ đứng bên cạnh nói "Lâm tổng, lần sau nhất định phải cảm tạ anh."Lâm Khải Chính giơ tay, nắm tay anh ta nói "Chuyện nhỏ mà, không cần quá khách sáo." Nói xong liền nâng kính xe lên, tăng ga, lái đi rất xa, tung một làn khói vội vàng dùng tay bịt miệng lần nữa, Cao Triển Kỳ bùi ngùi vô cùng trong khói bụi "BMW 750, xe ngon! Hôm nay đúng là gặp quý nhân!"Tôi quay người nhìn, người trợ lí đó cũng lên xe đi. Trong lòng tôi bồn chồn, chẳng phải nói muốn giúp chúng tôi xử lí à, sao đã đi nhiên nghe thấy cảnh sát giao thông bên kia gọi "Ôi, chiếc xe honda kia đi đi , đi đi, lần này có lãnh đạo giúp đỡ, lần sau đừng để tôi thấy anh lần nữa!"Tôi và Cao Triển Kỳ nhìn nhau, giải quyết xong rồi, Lâm Khải Chính này thật lợi hại!Hai người lập tức lên xe, hất bụi mà đi.
"Người nào không được yêu là người thứ 3"Người thứ 3 được hiểu là một người xen vào mối quan hệ tình cảm của người khác có thể là quan hệ yêu đương hoặc hôn nhân. Vấn đề là không phải lúc nào người thứ 3 cũng là người được yêu, họ được chiều chuộng, chăm sóc, được dành thời gian cho nhưng đồng thời cũng có thể là đối tượng thỏa mãn về mặt tình dục, cảm hứng mới một câu ngụy biện như trên để lý giải rằng bản thân không sai khi chen chân vào hạnh phúc của người khác là hành vi nhân danh tình yêu chứ không phải tình yêu thực sự. Ảnh minh họaBởi nếu người ta thực lòng yêu nhau, người ta sẽ hướng nhau đến những điều tốt đẹp hơn, sẽ hết sức để người mình yêu thương được hạnh phúc và tránh cho người đó chịu tai tiếng, chứ không phải tác động khiến người kia phá vỡ cam kết của họ, tác động biến người kia trở thành một người đi ngược lại với đạo đức và niềm tin của xã hội. Nếu bạn thực sự yêu một ai đó, bạn không thể là nguyên nhân khiến cho người ta phải làm những điều sai lầm, biến họ thành một kẻ thất hứa."Người thứ ba có lý lẽ riêng và họ là người đến sau chứ không sai"Ảnh minh họaKhi họ là “người thứ ba”, chính họ cũng không hề muốn điều này. Ai mà chẳng mong có được một tình yêu trọn vẹn, hạnh phúc. Nhưng khi trái tim rung động, ta không có sự lựa chọn. Rất nhiều “người thứ ba” rung động rồi mới biết “ai kia” đã có người yêu. Họ chỉ đến sau, chứ không hề là những lý giải của một bộ phận người thứ 3. Đúng vậy, đúng là người thứ 3 không sai khi trót yêu người đã có chủ, thế nhưng giành giật thứ không thuộc về mình thì chắc chắn không bao giờ đúng. Lỗi lớn nhất của người đến sau chính là chen chân vào hạnh phúc, bình yên của người khác. "Tôi là "người thứ 3" nhưng không phá hoại hạnh phúc kẻ khác"Có một câu nói, sẽ chẳng ai có thể chen chân vào tình yêu đang yên lành, nếu như đối phương không cho phép. Đúng là tình yêu chỉ nên và chỉ có thể là câu chuyện riêng hai người. Khi tình yêu rạn nứt vì người thứ ba, thứ tình cảm ấy vốn dĩ đã đi đến bờ vực của sự tan vỡ.Ảnh minh họaCũng vì lẽ đó, nhiều người thứ 3 cho rằng bởi cái hạnh phúc ấy đã bị tan vỡ ngay từ khi chưa từng có sự xuất hiện hay chen ngang của họ, nên họ không có nhưng, liệu người thứ 3 có biết rằng dù là hạnh phúc đó đang trên bờ vực thẳm hay đã nguội lạnh thì người ngoài cũng không có quyền gì châm thêm dầu vào lửa, khoét sâu thêm mâu thuẫn của người trong cuộc bằng cách chen chân vào. Ngoài kia còn bao nhiêu người độc thân, chưa có chủ, vì sao không lựa chọn mà lại cứ cắm đầu vào một mối quan hệ đầy phức tạp như thế. Nếu đã không đủ kiên nhẫn chờ đợi người mình yêu trở thành người độc thân đường đường chính chính, nếu đã có tâm xen vào một cuộc tình vẫn còn chưa chính thức chia tay, thì người thứ 3 không bao giờ là vô tội. "Tình yêu không có lỗi"Ảnh minh họaNgười thứ 3 đang tự huyễn hoặc và an ủi bản thân bằng những lý lẽ kiểu đó. Nhưng họ có biết nhân danh tình yêu để làm người thứ 3, thực lòng mà nói đó là một tội lỗi. Thứ tình cảm mà xã hội lên án, pháp luật cũng không cho phép, sao lại có thể so sánh với tình yêu – một thứ tình cảm sâu sắc và thiêng liêng đến nhường nào để làm người chen vào hạnh phúc của người bao giờ dùng tình yêu để ngụy biện cho vết rách sâu hoắm bạn gây ra cho cô gái khác. Bất cứ ai cũng đều có quyền được yêu, nhưng không có nghĩa là được giằng co hạnh phúc yên ổn của người khác. Cũng đừng tự cho mình cái quyền làm tổn thương người khác vì lý do này hay lý do kia. Bổ ích Xúc động Sáng tạo Độc đáo
có một tình yêu thứ 3